Tet traditionnel du Vietnam 2007!
Tết năm nay của mình khác với 24 cái Tết đã qua. Hẳn thế rồi.
Tết năm nay khác Tết mọi năm vì đây là cái Tết xa nhà đầu tiên của mình. Cái Tết không phải bên người thân mà bên bè bạn.
Nhưng không phải chỉ vì có thế.
Tết trong quan niệm của mình từ bé đến giờ là nghỉ ngơi, là đi chơi, là nhận tiền mừng tuổi, là được ăn bánh chưng (dù không thích lắm), là khai bút vào lúc giao thừa… . Nhưng chưa bao giờ có khái niệm học tập và làm việc trong những ngày Tết cả. Ấy thế mà những ngày vừa qua lại là thời gian học vất vả nhất của mình kể từ đầu năm học đến giờ.
Quả vậy, mình đã học tập chăm chỉ từ năm này qua năm khác. Sợ không?
Ngày 29, 30 Tết: mình có mặt cả ngày ở trường, bởi vì có cours cả ngày, ngoài cours thì còn phải học nhóm nữa. Lần đầu tiên ngủ quên trên xe buýt, để cho anh lái xe phải lượn xuống nhắc: Demoiselle, đây là bến cuối rồi đấy, có xuống không? Mình thề là lúc đó ngủ ngon đến nỗi còn mơ nữa, và khi mở mắt ra thấy miệng anh lái xe mấp máy 1 lúc thì mới hiểu đây là terminus rồi. Trong trạng thái lâng lâng nửa tỉnh nửa mơ, mình tạm biệt anh lái xe để ra khỏi xe bus 21, rồi lại chờ thêm một cái minibus 2 nữa về cité.
Theo hẹn, mình đến trường để học nhóm vào trưa 30 Tết sau khi đã thức cả đêm để cut/copy/paste cái bài phỏng vấn của mình theo chủ đề, nhưng nhóm có 7 đứa thì 4 đứa vắng mặt. Julie đề nghị họp nhóm vào 6h tối nhưng mình từ chối, lý do là vì sẽ có mấy người bạn đến đón giao thừa ở nhà mình. Quyết định cuối cùng: gặp nhau vào 10h trưa thứ 7, mùng 1 Tết. Chẳng có cách nào khác ngoài gật đầu đồng ý, vì thứ 2 đã phải nộp bài rồi.
Giao thừa - là lúc ngồi trên xe buýt đi về, tay cầm quyển sách trước mặt. Chỉ có điều khi hạ quyển sách xuống thì phát hiện ra là mình đã cầm ngược sách.
Giao thừa - là khi nhận được điện thoại của bạn hỏi xem có còn thiếu đồ gì không để còn mua, nghe giọng bạn run run, mình hỏi “Sao thế?”. Hỏi xong mới thấy mình thật ngốc.
Giao thừa - là một bữa cơm với mấy người bạn. Có gà luộc, nem rán, thịt đông, canh măng, rau xào, rượu xịn. Chỉ còn thiếu bánh chưng nữa là đủ hương vị ngày Tết. Thiếu hoa, thiếu đào, thiếu quất để có màu sắc Tết. Và thiếu gia đình để cảm nhận được không khí ấm cúng của Tết cổ truyền.
Mình đã khai bút từ rất sớm, ngay sau khi các bạn ra về.
Những khoảnh khắc Tết của mình đã trôi qua như thế đó. Không trọn vẹn được 1 ngày.
P/S: Cám ơn tất cả các bạn đã gửi tin nhắn chúc Tết cho Giang nhé, hichic. Xin lỗi vì không nhắn lại ngay cho mọi người được. Chúc tất cả mọi người 1 năm mới vui vẻ và thành công nhé.