Thứ Năm, 22 tháng 5, 2008

I am here! Always next to You for May 22, 2008

Này bạn tớ ơi, bạn tớ đã quên câu "I am here! Always next to You" liên quan đến chuyện gì rồi à? Để tớ gợi lại cho bạn tớ nhớ nhé.

"Vào những năm đầu đại học IIR, khóa 26, có 1 nhóm tứ nương lớp Pháp chơi với nhau rất thân, rất thân...

Rồi có 1 số mẫu thuẫn đã xảy ra, nhỏ thôi, nhưng cứ tích tụ tích tụ lại thành mâu thuẫn lớn...

Để đến 1 ngày đầu năm học cuối, 1 người trong nhóm đã rời dãy bàn 2 quen thuộc để chuyển sang ngồi ở 1 dãy bàn khác, phía cuối, bên phải Hội trường lớn. Người ra đi mang trong mình sự tức giận không ai tưởng tượng nổi. Và mọi cố gắng hàn gắn quan hệ của 3 người còn lại trong nhóm đều thất bại.

Cho đến 1 ngày, hộp thư của cô gái ra đi nhận được 1, rồi 2, rồi 3 bức thư của 1 người mang nick lạ. Tò mò, cô gái mở ra đọc. Những thư tiếp theo, cô gái tiếp tục mở ra đọc, vẫn không trả lời, nhưng cô gái đã xúc động trở lại trước tình cảm thực sự chân thành và sâu sắc mà những người bạn kia dành cho cô.

Nếu như giờ đây, những ai biết câu chuyện này của 5 năm về trước đặt câu hỏi cái gì đã khiến cô gái chấp nhận quay trở lại làm thành viên của nhóm tứ nương đó, cô gái sẽ thấy hiển hiện trong đầu những ánh mặt buồn và sự im lặng đầy chịu đựng của 3 người còn lại; nhớ đến 1 bài thơ dài gần kín trang giấy được nhét vào ngăn ngoài cùng của chiếc ba-lô ; thấy lại cả nét chữ trên những mẩu giấy nhỏ ghi địa điểm và thời gian của những buổi tụ tập được dàn xếp riêng cho 4 đứa; nhớ 1 bức thư dài, dài lắm viết về những kỷ niệm đẹp trong quá khứ, về nỗi buồn của hiện tại và những hy vọng trong tương lai; nhớ cả cái bao lì xì rất đẹp được chuyển vào tay cô gái vào dịp Tết. Nhưng cô gái sẽ có 1 câu trả lời dứt khoát rằng, chính vì những bức thư với 1 nick name lạ và 1 cái titre gợi tò mò "I am here! Always next to You", và hơn cả là vì sự chân thành đặc biệt và 1 sự kiên nhẫn đến khó hiểu của người viết những bức thư đó mà cô gái đã chấp nhận quay lại với nhóm."

Bạn tớ ơi, giờ thì bạn tớ đã nhớ lại chưa?

Thực tình là, sau khi chúc bạn tớ ngủ ngon và tắt máy, tớ bỗng thấy tất cả những lời an ủi của tớ, những giải pháp mà tớ đưa ra vào lúc này chẳng có nhiều ý nghĩa. Ở đầu máy bên kia, bạn tớ có lẽ đang khóc. Bạn tớ phải tự lập sớm, bạn tớ đã gồng mình lên vì công việc, vì học tập, vì tình yêu, vì chuyện mưu sinh thường nhật và còn vì những ưu tư, những stress của tớ và của nhiều người khác nữa. Quá nhiều thứ phải lo, mà bạn tớ thì nhỏ bé...

Điều tớ muốn nói bây giờ là bạn tớ đừng cố quá, đừng chịu đựng 1 mình. Còn có rất nhiều người xung quanh bạn tớ để bạn tớ có thể sẻ chia mà.

Bạn tớ à, tớ muốn nhắc lại 1 điều mà bạn tớ đã biết rồi đấy, đó là bạn tớ sẽ luôn có tớ ở bên, cũng như tớ đã luôn có được sự sẻ chia và động viên của bạn tớ kể từ khi bọn mình quen nhau, từ năm 1999 nhỉ. Thế nghĩa là bạn tớ sẽ không bao giờ đơn độc cả, đúng không nào?

Vậy thì cố lên nhé, BB! I am here! Always next to You!

Và năm sau bọn mình sẽ kỷ niệm 10 năm ngày quen nhau nhỉ?

Love U much

1 nhận xét: