Ngày hôm nay, mình tự nhận thấy là mình đã sai, rất sai. Nhưng mình sẽ không tiếc vì đã hành xử như thế.
Thực ra, ở mọi thời điểm cần phải đưa ra 1 quyết định quan trọng nào đó, cần phải có sự lựa chọn giữa Có và Không, mình vẫn luôn tự chất vấn mình : "Liệu sau này mình có hối tiếc khi quyết định như vậy không ?". Và chỉ khi nào câu trả lời là Không thì mình mới dám bước tiếp.
Vào cái lúc dắt xe ra khỏi nhà, mình cũng đã nán lại 1 phút để tự hỏi mình cái câu hỏi ấy. Mình cũng đã do dự, đã định quay về, nhưng rồi lại nhấn ga…
Nếu quay về lúc ấy, có lẽ mình đã làm những việc điên rồ hơn thế.
Phải thế này ! Phải thế kia ! Ôi, sao mà mình ghét những cái « Phải » này thế. Nó làm cho mình phát điên…
Nhưng… đời mà, vẫn phải thế này, rồi vẫn phải thế kia. Thôi thì…trước tiên là Phải-Biết-Tự-Kiềm-Chế cái bản thân mình đã.
Có người sẽ bảo mình là đồ « Sướng quá hóa rồ ».
(Tặc lưỡi cái) Ừ, thì kể ra cũng sướng. Nhưng mà, có đứa sướng như mình được 1 ngày là chết luôn ý chứ
Như con chim trong lồng son thèm sải cánh trên khoảng trời cao rộng, mình đôi lúc cũng thèm được mệt 1 tý, đói 1 tý, khát 1 tý nhưng thật tự do và thoải mái làm những gì mình muốn.
Ôi tự do, ôi cuộc sống.
tiec vu di chup anh qua. V chup cung co "than" day chu. hihi
Trả lờiXóaÔi con bạn của tao hâm rồi
Trả lờiXóaAnh ủng hộ em!
Trả lờiXóacha hieu gie, phai noi ro ra chu?YEu hay khong Yeu, Lam hay khong Lam, hehe????
Trả lờiXóaoh hay, c9mment mai ma k duoc the ha? Tum lai la toi k hieu?Yeu hay cong viec,ho*?
Trả lờiXóa