Thứ Tư, 18 tháng 3, 2009

"5 tháng 10 ngày" for March 17, 2009

Sau 5 tháng 10 ngày chờ đợi, thôi thì cái gì đến cũng phải đến.

Mình xúng xính áo dài áo ngắn (theo yêu cầu) đi đến Bờ Nờ Gờ xem tương lai của mình sẽ được các bác ở Vờ Tờ Cờ Cờ Bờ phán thế nào.

Photobucket

Và đây là phán quyết:

Photobucket

No comment về phán quyết, bởi nó đã nằm trong dự đoán của mình . Nhưng dù sao cũng tự chúc mừng mình cái vì đã vượt lên trên hơn 300 thí sinh khác trong 1 cuộc thi vô cùng khốc liệt (với rất nhiều dấu chấm than và dấu chấm hỏi) để chính thức đứng trong hàng ngũ các cán bộ ngành Ngoại giao Việt Nam.

Sáng hôm qua (17/3/2009), lễ trao quyết định tuyển dụng công chức đã được tổ chức rất long trọng tại Hội trường lớn của Bộ Ngoại giao. Cứ 10 đồng chí lên sân khấu nhận quyết định 1 lần, cũng bắt tay bắt chân như thật làm mình very choáng. Nói đến đây lại nhớ ra rằng mình đã bị hụt cả 2 lễ trao bằng tốt nghiệp đại học và cao học, hic, có lẽ vì thế mà mình mới cảm thấy choáng chăng?

Photobucket

(Ảnh do 1 bạn hơi bị đẹp giai được bạn Giang chọn mặt gửi vàng nhưng chất lượng ảnh lại ...hơi bị kém. Thế mới biết, tốt nước sơn không hẳn lúc nào cũng tốt gỗ nhỉ, hehe)

Buổi chiều hôm qua đã đến Vụ để gặp gỡ mọi người. Ấn tượng ban đầu là rất tốt, mọi người từ Vụ trưởng, Vụ phó đến Văn thư đều có vẻ rất thân ái, vui vẻ, nhiệt tình, chu đáo (đúng là dân Ngoại giao Pro ). Phòng họp giao ban của Vụ có bày 1 lẵng hoa, trên bàn có mấy đĩa quýt và trà nước để chào đón 5 cán bộ mới về. Lúc nhìn cái bảng mika trắng ghi lịch công tác, rồi trà nước, cam quýt mít dừa trên bàn họp, mình bỗng bồi hồi nhớ lại quãng thời gian làm việc tại NFVC.

Thế là từ nay, 9h sáng thứ 2 hàng tuần, ta lại ....giao ban. Haizzzz!

P/S: Nhắn gửi tới mấy bạn đã xúi giục mình đăng ký thi vào Bộ để các bạn được tự hào lây ý mà, các bạn cứ chuẩn bị tinh thần thưởng cho mình đi nhá, mình đã chiến đấu và ...chiến thắng, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ các bạn giao rồi đấy nhá.

Chú thích thêm về cái title: "5 tháng 10 ngày" là quãng thời gian tính từ ngày bạn Giang bước chân vào phòng thi cho đến lúc cầm được quyết định chính thức trong tay. Còn nếu tính từ lúc bạn Giang xách hồ sơ đi nộp thì cũng cỡ gần ..9 tháng 10 ngày ý chứ

Thứ Sáu, 13 tháng 3, 2009

Entry for March 13, 2009




Ngày hôm nay, mình tự nhận thấy là mình đã sai, rất sai. Nhưng mình sẽ không tiếc vì đã hành xử như thế.

Thực ra, ở mọi thời điểm cần phải đưa ra 1 quyết định quan trọng nào đó, cần phải có sự lựa chọn giữa Không, mình vẫn luôn tự chất vấn mình : "Liệu sau này mình có hối tiếc khi quyết định như vậy không ?". Và chỉ khi nào câu trả lời là Không thì mình mới dám bước tiếp.

Vào cái lúc dắt xe ra khỏi nhà, mình cũng đã nán lại 1 phút để tự hỏi mình cái câu hỏi ấy. Mình cũng đã do dự, đã định quay về, nhưng rồi lại nhấn ga…

Nếu quay về lúc ấy, có lẽ mình đã làm những việc điên rồ hơn thế.

Phải thế này ! Phải thế kia ! Ôi, sao mà mình ghét những cái « Phải » này thế. Nó làm cho mình phát điên…

Nhưng… đời mà, vẫn phải thế này, rồi vẫn phải thế kia. Thôi thì…trước tiên là Phải-Biết-Tự-Kiềm-Chế cái bản thân mình đã.

Có người sẽ bảo mình là đồ « Sướng quá hóa rồ ».

(Tặc lưỡi cái) Ừ, thì kể ra cũng sướng. Nhưng mà, có đứa sướng như mình được 1 ngày là chết luôn ý chứ

Như con chim trong lồng son thèm sải cánh trên khoảng trời cao rộng, mình đôi lúc cũng thèm được mệt 1 tý, đói 1 tý, khát 1 tý nhưng thật tự do và thoải mái làm những gì mình muốn.

Ôi tự do, ôi cuộc sống.